z2087285651735 6ac7058e96a0e2f6fa7438b631999176

Kênh Giáo Dục , Văn Hoá Cổ Truyền Đặc Sắc Hàng Đầu Việt Nam

Kênh Giáo Dục Nhân Tâm, Văn Hoá Cổ Truyền Đặc Sắc Hàng Đầu Việt Nam.

Ngôn ngữ

Neo Đậu Bến Quê

61
Có thể có phụ nữ
Không ngoại tình, vân vân.
Nhưng không có phụ nữ
Chỉ ngoại tình một lần.
 
62
Đàn ông hay ong bướm,
Đặc biệt khi về già,
Tôi thì khác, hẳn thế,
Thích phở hơn cơm nhà.
 
Vậy phải làm sao nhỉ?
Ly dị hay ly thân?
Hay sống chung với lũ?
Hay “giáo dục” dần dần?
 
Quả thật tôi không biết.
Nhưng có chân lý này:
Muốn nắm giữ hạnh phúc
Thì phải nới bàn tay.
 
Tất nhiên, nói thì dễ,
Đặc biệt là người ngoài.
Dẫu sao cũng nên thử,
Không được, chẳng chết ai.
 
63
Cái ta gọi không thể,
Suy cho cùng là điều
Ta chưa biết rõ lắm
Và không dám thử liều.
 
Sao lại biết không thể
Khi chưa thử sức mình?
Chẳng khác người chưa chết
Đã tự nguyện hy sinh.
 
Tôi luôn nghĩ như vậy,
Và thật lạ, điều này,
Giúp tôi đạt được cái
Tưởng rất khó trước đây.
 
PS
Cái được gọi “không thể”
Thường xuất phát từ người
Bất tài, thiếu kiên nhẫn,
Cộng thêm cái thói lười.
 
64
Chính trong lúc gian khổ
Và đầy rẫy khó khăn
Ta thường đạt được cái
Thực sự tốt và cần.
 
Điều ấy không lạ lắm,
Như tia chớp sáng ngời
Từ đám mây tối nhất
Đâu đó ở góc trời.
 
65
Giây phút khó khăn nhất
Trong mọi việc ta làm
Là khi phải quyết định
Nên làm hay không làm.
 
Nó cũng rất quan trọng,
Nhất là trong tình yêu.
Vượt qua giây phút ấy,
Mọi cái dễ hơn nhiều.
 
66
Mới chỉ được một nửa
Khi ta có quyết tâm.
Nửa khác mới quan trọng -
Làm việc ta quyết làm.
 
Quyết tâm và ý chí
Không nên nói với ai.
Cứ lặng lẽ mà tiến.
Tuyệt đối không thở dài.
 
67
Vĩ đại là những người
Đạt được cái vĩ đại.
Muốn đạt cái vĩ đại,
Phải quyết tâm hơn người.
 
68
Điều kiện cần và đủ
Để thành công trong thơ
Là cắn răng làm việc,
Không để ý thì giờ.
 
Ai nghĩ gì, mặc kệ,
Đường ta ta cứ đi.
Tuyệt đối không chờ hứng,
Tuyệt đối không muốn gì.
 
Với tôi, thêm điều kiện:
Phải có chai cô ca,
Bao Thăng Long đầu lọc
Và không ai trong nhà.
 
69
Đời có ba bồ chữ.
Cao Bá Quát lấy hai.
Thành ra chỉ còn một,
Không biết chia cho ai.
 
Thôi, tôi lấy một nửa.
Các bác chia với nhau
Nửa bồ chữ còn lại.
Cũng không ít lắm đâu.
 
70
Vui, kể người khác biết.
Buồn, giữ kín cho mình.
Đời không cần khuôn mặt
Chán và buồn của anh.
 
71
Khi đọc, người trẻ tuổi
Không hiểu, hỏi người ta.
Còn nhận xét, phê phán
Là việc của người già.
 
72
Bắt đầu bằng những việc 
Nhất thiết mình phải làm.
Sau chuyển sang những việc
Biết mình có thể làm.
 
Cuối cùng là phải thử
Những cái không thể làm.
Và điều quan trọng nhất
Đã muốn, nhất định làm.
 
73
Khó khăn và tai họa
Không mãi mãi kéo dài.
Ý chí và nghị lực
Có thể mãi kéo dài.
 
74
Hầu hết các trở ngại
Do tưởng tượng mà thôi.
Các trở ngại còn lại
Chỉ mang tính tạm thời.
 
75
Cách tốt nhất phụ nữ
Càng già càng được yêu
Là lấy nhà khảo cổ.
Họ chẳng đòi hỏi nhiều.
 
Chỉ bộ xương là đủ,
Nứt rạn vẫn hài lòng.
Hoan hô nhà khảo cổ
Một tấm gương làm chồng.
 
76
Công bằng ra mà nói,
Người hạnh phúc hơn nhiều
Là người có con cháu,
Không phải người đang yêu.
 
Yêu, rồi buồn, rồi cưới,
Lo nhà cửa, tiền nong,
Lo đẻ con, con ốm,
Cuối cùng mới thành công.
 
77
Người tài năng xuất chúng
Là những người bình thường
Cộng thêm chút kiến thức
Và nghị lực phi thường.
 
78
Cái đích của cuộc sống
Với người tốt, thông minh,
Không phải là hạnh phúc,
Mà giá trị đời mình.
 
Hay nói theo cách khác,
Không phải nhận được gì,
Mà dấu ấn để lại
Trên đường đời đã đi.
 
79
Nhà thơ thích hội thảo,
Lên đài và ti-vi
Để đánh bóng tên tuổi,
Thơ thường không ra gì.
 
Không lạ lắm điều ấy.
Luật bù trừ - Nhà thơ
Yếu khả năng sáng tạo,
Nên phải lo pờ - rờ (PR).
 
Tương tự, thiếu ý tưởng
Và cái đầu thông minh,
Họ viết rất rối rắm,
Lừa đời và lừa mình.
 
80
Chắc không phải vô cớ
Câu đùa trong dân gian:
Lấy chồng, không được lấy
 
Loại nửa ông, nửa thằng,
Giỏi văn nghệ, đồng bóng,
 
Còn nhà thơ, xin lỗi,
Tôi cũng là nhà thơ,
Bắt người ta chịu trận,
Nghe thơ mình hàng giờ.
 
Chưa nói chuyện ít tắm,
Đầu tóc luôn bù xù,
Miệng nồng nặc mùi rượu,
Trong túi không một xu.
 
Lại thêm tội háu gái,
Ngộ nhận mình thiên tài,
Cố tỏ ra lập dị,
Một năm viết vài bài…
 
Dân gian nghĩ thế đấy,
Làm tôi sợ hết hồn,
Viết thơ, nhưng dấu nhẹm
Đã bốn mươi năm tròn.
 
Giờ có thằng Facebook
Nên mọi người cũng biết
Hóa ra cũng thơ phú,
May thơ không quá tồi.

READERS EVALUATION ( 5 Stars )

68-689217 customer-reviews2-transparent-background-5-star-logo 1

INFORMATION CONTACT

 Ngô Đức Hòa ( Dế Mèn ) Phone : 0972.013.168

 Email:demenradiongoduchoa@gmail.com

Đăng ký nhận tin

Email(*)
Trường bắt buộc

Gửi

Fanpage