Chiến mã Xích Thố
Ngựa Xích Thố được mô tả dài một trượng, cao tám thước, màu đỏ rực như lửa, tuyệt không có một sợi lông khác màu, ngày đi ngàn dặm, trèo non vượt suối dễ dàng.Ngựa Xích Thố từng qua tay nhiều chủ. Chủ nhân đầu tiên của Xích Thố là Đổng Trác, tướng nhà Đông Hán. Sau vì muốn thu phục Lữ Bố, Đổng Trác đã đem tặng cho Lữ Bố. Khi Lã Bố bị Tào Tháo giết, ngựa Xích Thố lại về tay Tào Tháo. Tào Tháo muốn thu phục Quan Vân Trường đã bắt chước Đổng Trác tặng tuấn mã cho Quan Vân Trường.Sau khi Quan Vũ mất, Xích Thố lại rơi vào tay một tướng khác là Mã Trung nhưng lần này nó không ngoan ngoãn để mình bị trao tay thêm lần nữa. Ngựa Xích Thố đã tuyệt thực để đi theo Quan Vân Trường.
Chiến mã Ô Vân Đạp Tuyết
Ô Vân Đạp Tuyết còn có tên là Vương Truy Mã, sống ở thế kỷ thứ hai, toàn thân màu đen nhưng bốn vó màu trắng. Đây là ngựa của Trương Phi, người anh em kết nghĩa với Lưu Bị và Quan Công, được coi là anh hùng tuấn mã. Tương truyền Trương Phi và Ô Vân Đạp Tuyết đều đen như nhau. Trương Phi quý chú ngựa này như con đẻ, thường xuyên tự tay tắm rửa cho ngựa quý. Người đời về sau thường nói người dũng mãnh cưỡi ngựa dũng mãnh.
Chiến mã Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử
Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử là con ngựa có lông trắng như tuyết, ngay từ khi mới sinh ra phía dưới cổ đã có một hàng lông dày, trông giống như sư tử. Buổi tối con ngựa này phát ra ánh sáng trắng bạc nên có tên là Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử. Tương truyền một ngày ngựa có thể đi cả nghìn dặm.Con ngựa này của Triệu Vân (Triệu Tử Long). Ông mỗi lần xuất quân đều cưỡi Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử. Một lần Triệu Vân cùng ngựa bị rơi vào cái hố bẫy sẵn của địch, tưởng như không thoát được, nhưng sức của con Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử rất lớn, nó nhảy thoát được khỏi miệng hố cứu chủ nhân của mình.
Chiến mã Đích Lư
Con Đích Lư của Lưu Bị thời đấy được xem là con ngựa quý nhưng lại có tướng sát chủ. Dù nhiều người khuyên Lưu Bị không nên dùng con ngựa này, thậm chí có người nói nên giết đi nhưng Lưu Bị yêu quý con ngựa theo mình bao năm. Ông để ngoài tai hết và vẫn cưỡi con ngựa này. Khi bị một tướng của Lưu Biểu là Sái Mạo truy sát, Lưu Bị vội chạy ra ngoài với tuấn mã Đích Lư. Quân Sái Mạo chạy sát theo sau, Lưu Bị vội chạy trốn nên bị lạc đường. Khi ông chạy đến suối Đàn Khê thì cùng đường, phía trước là suối, phía sau là quân của Sái Mạo đang đuổi tới.Hết đường, Lưu Bị lúc này nhớ đến lời cảnh báo rằng ngựa Đích Lư sát chủ liền quất mạnh vào lưng ngựa và hét lên: "Đích Lư! Đích Lư! Hôm nay ngươi hại ta đi!" Đúng lúc này ngựa Đích Lư bất ngờ tung mình nhảy một phát sang bên kia suối, cứu Lưu Bị thoát chết.
Chiến mã Tuyệt Ảnh
Ngựa Tuyệt Ảnh là ngựa yêu của Tào Tháo (155-220). Tuyệt Ảnh có nghĩa là phi rất nhanh, đến cái bóng cũng không đuổi kịp được. Trong một lần bị trúng kế của kẻ thù, suýt nữa mất mạng, may có ngựa Tuyệt Ảnh mới thoát được ra ngoài. Ngựa Tuyệt Ảnh bị trúng ba mũi tên trên mình mà vẫn cất vó phi nước đại, sau đó bị trúng một mũi tên vào mắt mới gục ngã.
READ MORE