z2087285651735 6ac7058e96a0e2f6fa7438b631999176

Kênh Giáo Dục , Văn Hoá Cổ Truyền Đặc Sắc Hàng Đầu Việt Nam

Kênh Giáo Dục Nhân Tâm, Văn Hoá Cổ Truyền Đặc Sắc Hàng Đầu Việt Nam.

Ngôn ngữ

GIẢN DỊ CUỘC ĐỜI

1
Ít nhiều ai cũng có
Cái gọi là lương tâm.
Khác nhau: cắn đau nhói,
Hay chỉ cắn âm thầm.
 
2
Mỗi lần gặp tai họa,
Bạn bè không giúp đâu,
Hoặc giả nếu có giúp,
Cũng rất chậm và lâu.
 
Có thể nhờ bố mẹ
Nếu thực sự thấy cần.
Nhưng xưa nay tốt nhất
Là dựa vào bản thân.
 
3
Người biết yêu cuộc sống,
Biết vui đùa, là người
Sớm muộn sẽ thành đạt
Và hạnh phúc ở đời.
 
Ai chỉ biết than vãn
Và nhăn nhó suốt ngày,
Thì trời cũng bất lực.
Tội nghiệp cái anh này.

4
Về bản chất, tiền bạc
Chỉ khêu gợi lòng tham,
Chứ không mang hạnh phúc.
Mà tham thì lại thâm.
 
Càng có nhiều tiền bạc,
Người ta càng muốn thêm.
Như người thích của ngọt,
Không bao giờ đã thèm.
 
5
Đi nhà chùa cúng Phật
Có thể bằng tay không.
Các mâm cỗ đầy ắp
Chưa hẳn bằng tấm lòng.
 
6
Khi dính vào phụ nữ,
Dẫu thần thánh hay người,
Đều mất thiêng, điều ấy
Đúng mọi lúc, mọi nơi.
 
Đặc biệt khi ông chủ
Trót dính vào Ô-sin,
Thì chủ không là chủ,
Mà trở thành con tin.
 
7
Ai ôm máy điện thoại
Suốt ngày gọi và nghe,
Tôi cá mười ăn một,
Thần kinh có vấn đề.
 
Tôi, cả tuần không gọi
Nghe thì buộc phải nghe,
Ngày vài cuộc, có lẽ
Thần kinh cũng vấn đề.
 
8
Nhiều người hay lợi dụng
Tình bạn và tình thân,
Nói điều không tế nhị,
Đôi lúc không thực cần.
 
Ngược lại, đã thân thiết,
Càng phải nói nhẹ nhàng.
Họ là người trước hết
Đáng để ta dịu dàng.
 
9
Nô tỳ lấy ông chủ,
Thì dẫu trước nô tỳ,
Giờ vẫn là bà chủ,
Chẳng coi ai ra gì.
 
Ông chủ mà dại dột
Trót dính vào ô-sin,
Thì ô-sin là chủ,
Ông chủ là ô-sin.
 
10
Thời trang với phụ nữ
Còn hơn cả quan tòa.
Quan đòi hối lộ một.
Quần áo đòi gấp ba.
 
11
Ai đến ba mươi tuổi
Chưa khôn ngoan thành người,
Thì suốt đời người ấy
Khó khôn ngoan thành người.
 
12
Tôi quan sát, và thấy
Nhiều người hứa rất nhiều,
Nhưng chẳng làm được mấy
Cho người mình nói yêu.
 
Không ít người hào phóng
Hứa giúp đỡ, tuy nhiên,
Họ lặng lẽ biến mất
Khi liên quan đến tiền.
 
Đừng tin ai to tiếng
Thương xót bạn suốt ngày.
Người thực sự muốn giúp
Nói ít và giúp ngay.
 
13
Đừng tin ai tuyên bố,
Dẫu chân thật, hồn nhiên:
Họ muốn làm việc thiện,
Chỉ tiếc không có tiền.
 
Tạm gác chuyện người ấy
Có tiền thật hay không.
Có một điều chắc chắn:
Người ấy không có lòng.
 
14
Muốn biết ai bần tiện
Và keo kiệt thế nào,
Hãy xem họ sử dụng
Điện cơ quan ra sao.
 
Nếu họ bật máy lạnh,
Đóng cửa đi chơi lâu,
Ở nhà mình, chắc chắn,
Họ chỉ thắp đèn dầu.
 
15
Một khi anh giàu có,
Bạn kéo đến rất đông.
Họ có phải bạn không,
Chỉ khi nghèo mới biết.
 
16
Xưa, một cô bé nọ,
Mong ước suốt ngày đêm,
Có chiếc váy thật đẹp,
Như của nàng Lọ Lem.
 
Tất nhiên cô diện nó
Trong ngày cưới của mình.
Cô nghèo, người lại xấu,
Chắc nó làm cô xinh.
 
Thế là cô ki cóp
Từng đồng một âm thầm
Tiền quà, tiền ăn sáng,
Tiền mừng tuổi đầu năm.
 
Đến năm mười ba tuổi
Cô góp được khá nhiều,
Đủ mua nửa chiếc váy,
Loại có chỉ vàng thêu.
 
Cô sẽ nhịn ăn nữa,
Sẽ làm nũng, xin bà.
Còn lại nửa chiếc váy,
Mục tiêu không còn xa.
 
Tiếc rằng một ngày nọ,
Mẹ cô đi đâu về,
Thấy số tiền cô giấu,
Liền đem đi chơi đề.
 
17
Tôi có ông hàng xóm,
Được mời, không mất tiền,
Ông gọi món đắt nhất,
Gọi to và thản nhiên.
 
Ở nhà, ông ghê lắm.
Con cá trích chia ba
Cho ba đứa con nhỏ.
Ông và vợ ăn cà.
 
Một lần, ông nổi hứng,
Mời bạn chơi tất niên.
Uống bia xong, ông nói:
“Để đấy, tớ trả tiền.”
 
Ông bắt đầu móc túi.
Móc rất chậm, than ôi,
Đến khi tìm được ví,
Thì bạn đã trả rồi.
 
Ông này, buồn cười lắm.
Cái gì cũng tranh hơn.
Cái gì cũng sợ thiệt.
Không biết nói “Cảm ơn”.
 
18
Bọn trộm cướp, cặn bã,
Đĩ điếm và du côn,
Vì là người, nên chúng
Tất nhiên cũng có con.
 
Bố mẹ đã như thế,
Con cái sẽ ra sao?
Chúng, lũ trẻ tội nghiệp,
Được nuôi dạy thế nào?
 
Ba mươi năm về trước,
Sống ở Ngõ Mai Hương,
Tôi tận mắt chứng kiến
Câu chuyện này đáng thương.
 
Một câu chuyện có thật,
Như vừa mới hôm nay.
Bạn đọc rồi suy ngẫm.
Đại khái là thế này.
 
* Thằng nghiện lên cơn thèm,
Cần tiền mà không có.
Nhà chỉ có bóng đêm,
Mùi hôi và ít gió.
 
Vợ hắn vào giờ này
Đang hành nghề ăn cắp.
Khốn nỗi mấy hôm nay
Toàn công an bắt gặp.
 
Còn hắn thì tay chân
Luôn run run vì đói
Đói chích và đói ăn,
Cả người đau nhức nhối.
 
Hắn nhìn quanh khắp nhà
Không thấy gì, tức giận
Đá thằng con lên ba
Bẩn và gầy như hắn.
 
Hắn chửi đất, chửi trời,
Chửi đứa con quấy nghịch.
Chửi vì sống ở đời
Không có tiền để chích.
 
Cuối cùng hắn nghĩ ra
Cách kiếm tiền hiếm có.
Hắn lôi con khỏi nhà
Rồi ngồi chờ trước ngõ.
 
Thì ra hắn sẵn sàng
Chỉ rình xô con ngã
Vào xe người đi ngang
Để bắt đền, ăn vạ.
 
Mọi người biết, bảo nhau
Phải lánh xa, cẩn thận.
Xe nhiều mà hồi lâu
Không ai chèn con hắn.
 
Còn thằng bé đáng thương
Luôn khóc kêu sợ sệt,
Vì bị xô ra đường,
Bị đánh vì không chết.
 
Thằng nghiện đang lên cơn,
Hắn gầm gừ tức giận,
Mong ai đó ban ơn
Chẹt hộ con cho hắn.
 
20
Hôm nọ, do click chệch,
Lạc vào một trang Phây
Của bác gái nào đó.
Bác post cái tin này:
 
“Mình mua chiếc áo mới
Giá bảy mươi nghìn đồng.
Màu cũng đẹp đấy nhỉ?
Mọi người thấy được không?”
 
Status chỉ thế.
Tôi thoáng đọc, giật mình.
Hơn một trăm còm sĩ
Cùng xúm lại rồi bình.
 
Có bác còm mấy bận,
Còm ngắn rồi còm dài.
Sôi nổi và nghiêm túc.
Số còm lên trăm hai.
 
Người còm ở Hà Nội,
Ở Mỹ, Nhật, Trung Đông…
Tán về một chiếc áo
Giá bảy mươi nghìn đồng.
 
Cái hoạt động còm ấy
Kéo dài hai giờ liền.
Có cả lời châm chọc,
Cả chửi thề, xỏ xiên.
 
Tôi ngồi im, thuỗn mặt.
Đứng dậy, ra ban - công.
Không thể không thất vọng,
Không thể không đau lòng.
 
Bao cái hay cần đọc,
Bao cái tốt của đời
Không thèm đọc, không biết,
Họ, friends của tôi.
 
PS
Thú thật, sau vụ ấy
Tôi bỏ Phây hai ngày,
Suýt nữa thì bỏ hẳn.
Tiên sư thằng Phây này.

READERS EVALUATION ( 5 Stars )

68-689217 customer-reviews2-transparent-background-5-star-logo 1

INFORMATION CONTACT

 Ngô Đức Hòa ( Dế Mèn ) Phone : 0972.013.168

 Email:demenradiongoduchoa@gmail.com

Đăng ký nhận tin

Email(*)
Trường bắt buộc

Gửi

Fanpage