Chia tay, cái ta nhớ
Đôi lúc không phải người,
Mà là các kỷ niệm
Rất khó quên trong đời.
68
Để thành người hạnh phúc,
Thực ra không cần nhiều:
Yêu cuộc đời mình sống.
Sống cuộc sống mình yêu.
69
Người đầu tiên chạy đến
Khi bạn ngã, là người
Biết rõ cái đau đớn
Khi vấp ngã trong đời.
70
Ai tự chuốc tai họa
Thì sẽ khổ dài dài.
Tự mình nhảy vào lửa,
Giờ còn muốn trách ai?
71
Cô gái nào cũng đẹp.
Nhưng con trai, tiếc thay,
Thường không đủ tinh tế
Để thấy cái đẹp này.
72
Đừng coi trọng thái quá
Lời hỏi thăm bạn bè.
Hỏi, người ta cứ hỏi,
Nghe, chắc gì đã nghe.
Vậy đừng nên vội vã
Mà trút hết nỗi lòng
Khi chưa thật chắc chắn
Họ quan tâm hay không.
73
Quả đúng rằng lời nói
Làm ta đau, giận hờn.
Nhưng nhiều khi im lặng
Còn làm ta đau hơn.
74
Không đáng lạ, đôi lúc
Trong bi kịch cuộc đời
Ta mới có điều kiện
Hiểu đời và hiểu người.
75
Tiền có thể mua sex,
Nhưng không mua được tình.
Có thể mua biệt thự
Mà không có gia đình.
Tiền mua được giường, nệm,
Nhưng giấc ngủ thì không,
Mua được quần áo ấm
Mà vẫn lạnh trong lòng.
Tiền mua được nhiều thứ.
Tiền là bạn ở đời.
Thế mà tiền, thật tiếc,
Thường làm hỏng con người.
Vậy, ngoài việc có nó,
Hãy dùng nó thông minh,
Vì đồng tiền có thể
Mua được cả chủ mình.
77
Yêu đời thì phải biết
Dùng thời gian thông minh,
Vì thời gian là cái
Làm nên cuộc đời mình.
78
Không có gì đáng trách,
Làm một người bình thường.
Nhưng nếu được, hãy cố
Cao hơn người bình thường.
79
Cuộc sống này hiện đại
Cướp mất sự bình yên.
Từ xưa Đức Phật dạy
Chúng sinh phải định thiền.
Thiền giúp ta tĩnh lặng,
Thoát khỏi vòng vô minh
Để đạt đến đích cuối -
Mình trở lại là mình.