Một người nọ hỏi Phật:
“Vì sao con luôn nghèo?”
Ngài đáp: “Vì đơn giản,
Con chưa bố thí nhiều.
“Vì sao con luôn nghèo?”
Ngài đáp: “Vì đơn giản,
Con chưa bố thí nhiều.
“Bạch Ngài, con thực sự
Không có gì để cho,
Đúng thế, không gì cả,
Ngoài đói khổ, buồn lo.”
Không có gì để cho,
Đúng thế, không gì cả,
Ngoài đói khổ, buồn lo.”
“Ta tin lời con nói.
Nhưng có bảy cái này
Con có thể bố thí,
Mà bố thí hàng ngày.
Nhưng có bảy cái này
Con có thể bố thí,
Mà bố thí hàng ngày.
Thứ nhất là Nhan Thí,
Tức bố thí nụ cười.
Thứ hai là Ngôn Thí,
Là nói đẹp với người.
Tức bố thí nụ cười.
Thứ hai là Ngôn Thí,
Là nói đẹp với người.
Thứ ba là Tâm Thí,
Tức bố thí tấm lòng.
Thứ tư là Nhãn Thí,
Tức cái nhìn cảm thông.
Tức bố thí tấm lòng.
Thứ tư là Nhãn Thí,
Tức cái nhìn cảm thông.
Thứ năm là Thân Thí,
Bố thí việc ân tình.
Thứ sáu là Tọa Thí,
Nhường chỗ ngồi của mình.
Bố thí việc ân tình.
Thứ sáu là Tọa Thí,
Nhường chỗ ngồi của mình.
Thứ bảy là Phòng Thí,
Dạng bố thí cuối cùng,
Khi con cho người khác
Tình Yêu và Bao Dung.”
Dạng bố thí cuối cùng,
Khi con cho người khác
Tình Yêu và Bao Dung.”
SƯ THẦY VÀ CHÚ TIỂU
Một lần nọ, chú tiểu
Cúi thưa với sư thầy:
“Ta không còn đủ củi
Để đun ấm nước đầy.
Vậy xin phép xuống núi
Nhặt thêm củi mang về”.
Lúc ấy trời đã tối,
Nước róc rách dưới khe.
Sư thấy bảo chú tiểu:
“Con không phải bận lòng.
Chùa mình nhỏ, uống ít.
Đun nửa ấm được không?”
MƯỜI CÁCH TÍCH ĐỨC CỦA NGƯỜI NGHÈO
Nhờ đức phước tiên tổ,
Ta hoan hỉ hôm nay.
Vậy hãy lo tích đức
Cho con cháu sau này.
Một lão đại hòa thượng,
Học rộng và thâm sâu,
Khuyên người nghèo tích đức
Bằng mười cách như sau.
1
Tích đức từ lời nói:
Lời nói phải thiện tâm.
Thẳng - uốn cong một chút.
To - nên nhớ giảm âm.
Lạnh - đừng quên hâm nóng.
Phê - lựa lời nhẹ nhàng.
Dạy - kèm theo khích lệ.
Hướng dẫn - luôn kỹ càng.
2
Tích đức từ kính trọng,
Giữ thể diện cho người.
Không suồng sã, lăng mạ,
Chế diễu hoặc chê cười.
Không chỉ tay vào mặt,
Không dồn vào chân tường.
Gặp người già, bệnh tật,
Phải kính cẩn nhường đường.
3
Tích đức từ lễ tiết.
Phải có dưới có trên,
Hành sự đúng chức phận.
Thành kính với tổ tiên.
Trên - hiếu với cha mẹ.
Dưới - mẫu mực với con.
Xả thân vì đại nghĩa,
Tuẫn tiết vì nước non.
4
Tích đức từ khiêm nhượng.
Không khoe chữ, khoe tài.
Không kiêu căng, ngạo mạn,
Không diễu cợt chê bai.
Cả khi mình tài giỏi
Cũng không nên chê người.
Trời cao, nhưng có thể
Ngoài trời còn có trời.
5
Tích đức từ việc thiện.
Không quan trọng ít nhiều.
Nghèo thì hãy bố thí
Theo cách của người nghèo.
Theo Phật, có Thất Thí,
Tức bảy cách đem cho.
Cho mà rồi không mất.
Đói mà rồi thành no.
6
Tích đức từ thành thật.
Dối trá là đáng khinh.
Dối trá sớm hoặc muộn
Sẽ chuốc vạ vào mình.
Phải trung thực, xác tín.
Không chỉ nói ra lời,
Mà cả trong ý nghĩ,
Với mình và với người.
7
Tích đức từ lương thiện.
Dẫu nghèo hèn đến đâu
Cũng phải sống tử tế
Để còn ngẩng cao đầu.
Khi ta sống lương thiện,
Tự khắc lòng yên hòa.
Ta cho đời lòng tốt,
Đời sẽ bù cho ta.
8
Tích đức từ thương cảm,
Sống với lòng bao dung,
Đặc biệt khi ai đó
Rời vào cảnh khốn cùng.
Tha thứ cho người khác
Tức là tha cho mình.
Nhân ái là ngọn đuốc
Soi sáng cõi vô minh.
9
Tích đức từ việc nhỏ
Là biết cảm ơn đời.
Cảm ơn nhờ bố mẹ
Được sinh ra làm người.
Cảm ơn cả trời đất
Cho cái uống, cái ăn.
Cảm ơn những người tốt
Đã giúp ta nhiều lần.
10
Tích đức từ cả việc
Sống thiện với thiên nhiên.
Yêu cây cỏ, loài vật,
Vô vi và hướng Thiền.
Mọi cái ta được hưởng
Là Trời Phật ban cho.
Hãy biết ơn điều ấy.
Tất cả có nguyên do.