Trong giao tiếp phải nhớ:
Thứ nhất sợ anh hùng,
Thứ hai sợ những kẻ
Nghèo đói và điên khùng.
Nghèo, không gì để mất,
Nguy hiểm hạng người này.
Vậy bắt chước Tôn Tử
Mà cao chạy xa bay.
222
Nhà thơ bẩn, tóc rối
Tưởng thơ mình nhất đời.
Con trai lười thường nghĩ
Mình lãng mạn hơn người.
223
Chính nhờ biết cách nói
Nên những người thông minh
Luôn biết cách im lặng,
Không tự đề cao mình.
224
Có điều hay để nhớ
Là rất tốt, tuy nhiên,
Còn tốt hơn là lúc
Không có gì cần quên.
225
Thực ra thì bạo lực
Là biểu hiện cuối cùng
Của tính cách hèn nhát,
Yếu đuối và điên khùng.
226
Để có được tất cả,
Ta hy sinh chính mình.
Nhưng khi có tất cả,
Ta cố tìm lại mình.
227
Cuộc đời luôn vẫn vậy:
Nó lấy đi bao nhiêu,
Sẽ bù lại chừng ấy.
Có khi còn bù nhiều.
Nhưng vấn đề ở chỗ
Ta có chịu nhọc lòng
Để tìm kiếm những cái
Đời trả ơn hay không.
228
Thứ nhất sợ anh hùng.
Thứ hai sợ cố cùng.
Nếu có quyền được chọn,
Hãy chọn sợ cố cùng.
229
Tha thứ cho ai đó
Có thể là dễ dàng.
Nhưng tin lại người ấy
Thì rất không dễ dàng.
230
Một người phải đủ lớn
Để chấp nhận sai lầm.
Đủ khôn để học hỏi
Kinh nghiệm từ sai lầm.
Để chấp nhận sai lầm.
Đủ khôn để học hỏi
Kinh nghiệm từ sai lầm.
Nhưng để sửa chữa nó,
Thì nhất thiết là người
Phải mạnh và ý chí
Để làm lại cuộc đời.
Thì nhất thiết là người
Phải mạnh và ý chí
Để làm lại cuộc đời.
231
Hai đặc điểm dễ thấy
Ở những người vô minh.
Một - là mất bình tĩnh.
Hai - mâu thuẫn với mình.
232
Cả trong việc nhỏ nhặt
Cũng phải làm hết mình.
Thành công và sức mạnh
Đều từ đó mà thành.
233
Cuộc sống không cho bạn
Những gì bạn ước mơ.
Nhưng cho bạn lựa chọn
Và thực hiện ước mơ.
234
Khi một người bất hạnh
Mà làm cho người này
Không cảm thấy bất hạnh,
Bạn là thánh, là thầy.
235
Vấn đề là ở chỗ
Bạn không biết làm gì
Khi có nhiều lựa chọn.
Thời gian cứ trôi đi.
Cho đến lúc bất chợt
Bạn biết cái cần làm,
Thì đã hết lựa chọn.
Mà làm vẫn phải làm.
236
Ta biết nhà lắm chuột
Chỉ khi không có mèo.
Khi gạo hết, tiền hết,
Ta mới thấm cái nghèo.
237
Hoặc là ta hành động,
Hoặc sẽ bị kéo đi.
Tự ta phải quyết định
Nói gì và làm gì.
Hoặc sẽ bị kéo đi.
Tự ta phải quyết định
Nói gì và làm gì.
238
Nhiều sự thật chua xót
Rất khó nói với người.
Tự mình phải chấp nhận
Đôi khi khó gấp mười.
239
Dễ, khi kéo ai đấy
Thoát lên từ đất bùn.
Khó, khi kéo đất bùn
Ra khỏi đầu người ấy.
240
Khi tự mắng mình ngốc
Hay cười diễu chính mình,
Ta lớn thêm một chút,
Thêm một chút thông minh.