Có một cái rất hiếm.
Đó là lòng biết ơn.
Và đấy là sự thật,
Không thể nào thật hơn.
Ai đó được ai đó
Giúp, biết ơn chân thành.
Nhưng lại quên, thật tiếc,
Hồn nhiên và rất nhanh.
Là vì cái cảm giác
Biết ơn người giúp mình
Không phải quà trời tặng,
Ai cũng có lúc sinh.
Ngược lại, muốn có nó,
Tức là lòng biết ơn,
Cũng phải học, khó lắm.
Không có gì khó hơn.
NƯỚC NGA
Anh dựa vào sức mạnh
Để chiếm đất người ta,
Thì đó là xâm lược.
Kẻ xâm lược là Nga.
Bất chấp cả thế giới
Đang lên án, vững tin,
Vẫn trâng tráo làm tới,
Đó là ông Putin.
Bị quốc tế cô lập,
Độc tài, maphia,
Rồi nghèo đói… và đó
Là tương lai nước Nga.
Qua rồi thời nước lớn
Muốn làm gì thì làm.
Tôi lên tiếng phẫn nộ.
Tôi, một người Việt Nam.
Tôi yêu nước Nga cũ
Của thi hào Puskin.
Không yêu nước Nga mới
Của cái ông Putin.
NHÀ VĂN HÓA
Xây Cái Nhà Văn Hóa
Ở một xã diện nghèo.
Nhà chỉ hai mươi mét,
Tức là bé tẻo teo.
Tường chỉ là tường gạch.
Mái bằng tôn, màu hồng.
Thế mà xây dựng nó
Tốn ba trăm triệu đồng.
Mời các bác xây dựng
Góp ý về giá thành.
Kẻo rồi mang tiếng xấu
Cho quan xã nước mình.
Quan nhỏ tham nhũng nhỏ.
Quan to tham nhũng to.
Giờ nước ta thế đấy.
Không thể không thấy lo.
*
Câu chuyện này có thật,
Ở một huyện Sài Gòn.
Tôi đã thấy “nhà” ấy.
Đúng là bé cỏn con.
Nhưng vấn đề thì lớn,
Và nghiêm trọng vô cùng:
Ở ta, nạn tham nhũng
Đã đến mức điên khùng.
UNG NHỌT XÃ HỘI
Xưa nay không lạ lắm
Chuyện giết nhau vì tình.
Đáng lạ và đáng sợ
Là gần đây nước mình
Liên tục có nhiều vụ
Con trai giết người yêu,
Đơn giản vì cô gái
Từ chối không muốn “chiều”.
Giết bằng đâm nhiều nhát,
Tẩm đốt, dìm xuống sông…
Giết một cách đơn giản.
Ngẫm mà thật đau lòng.
Người giết còn trẻ lắm,
Có văn hóa, đoàn viên,
Cũng “học tập”, “tu dưỡng”.
Nhiều đứa mặt cũng hiền.
Đó là sự xuống cấp
Của đạo đức nước nhà.
Mà ung nhọt ác tính
Đã bắt đầu lộ ra.
CHẮC PHẢI OAN ỨC LẮM
Khi một người phụ nữ
Tự cởi truồng, ban ngày,
Để giữ đất, thì đó
Là lỗi của ai đây?
Sao đến nông nỗi ấy?
Chuyện gì đang xẩy ra?
Các bác có ai thấy
Nước nào như nước ta?
Chắc phải oan ức lắm.
Chắc phát điên, nên bà
Mới dí thẳng “cái ấy”
Vào mặt thằng đại gia.
PS
Xin lỗi các bác nữ.
Cái ấy quá tuyệt vời,
Mà dí vào mặt chúng,
Thì hơi phí của trời.
PHƯƠNG CHÂM SỐNG
Ở đời, không nhất thiết
Cứ phải hơn người ta.
Mà hãy cố sống tốt,
Hôm nay hơn hôm qua.
Đó là phương châm sống
Tôi muốn khuyên mọi người.
Đơn giản, cố sống tốt,
Cho mình và cho đời.