Nếu muốn biết ai đấy
Ngu đần hay thông minh,
Hãy lắng nghe người ấy
Nêu câu hỏi của mình.
349
Đầu tư cho kiến thức,
Tức học hành thành người,
Là đầu tư lợi nhất,
Một vốn được mười lời.
Con nông dân, nghèo khổ,
Vương quốc của hạnh phúc
Giống như tòa lâu đài
Trong các truyện cổ tích,
Có tường rào đầy gai.
Và bạn phải chiến đấu,
Chiến thắng các con rồng
Canh giữ lâu đài ấy,
Mới vào được bên trong.
Một khi chiếm được nó,
Bạn phải giữ làm sao
Để nó không biến mất
Như trong giấc chiêm bao.
Sống chậm và giản dị -
Cách sống của người khôn.
Nó thực sự rất tốt
Cho thế xác, tâm hồn.
Nhờ thành tựu y học,
Bạn có thể sống lâu.
Nhưng quãng đời đẹp nhất
Là hai mươi năm đầu.
Còn lại là rất khổ -
Lo lấy vợ, có con.
Rồi việc làm, lương lậu,
Rồi bị đánh no đòn.
Phần cuối đời thì nản.
Lọ mọ buổi xế chiều.
Không khéo rồi hai cụ
Lại mỗi người một niêu.
Sự lựa chọn không nhiều,
Học là cách duy nhất
Để cả nhà thoát nghèo.
350
Không một ai có thể
Làm anh thấy thấp hèn,
Trừ phi anh cho phép,
Trè phi anh muốn hèn.
Gandhi nói câu ấy,
Mà đã nói từ lâu.
Các bác ngẫm thì biết.
Chắc chắn không sai đâu.
351
Một xã hội đích thực
Tự do, không giáo điều
Là xã hội chấp nhận
Những ý kiến trái chiều.
Bớt một chút cáu giận,
Bớt một chút buồn phiền.
Bớt một chút lười biếng,
Bớt một chút tiêu tiền.
Tăng một chút suy nghĩ,
Tăng một chút vị tha
Tăng một chút yêu vợ,
Tăng một chút ở nhà.
Đấy, bài toán số học,
Cho mình, cho gia đình.
Cộng trừ rất đơn giản
Thành hạnh phúc, yên bình.
383
Albert Einstein nói:
“Quan trọng nhất trong đời
Là phải đặt câu hỏi,
Mọi lúc và mọi nơi.”
Chính nhờ đặt câu hỏi,
Mà xã hội tiến lên.
Và rồi cũng nhờ nó,
Người ta kiếm được tiền.
384
Không cần gì phải nghĩ
Quá nhiều về tương lai.
Không chờ nó cũng đến,
Mà ngày một, ngày hai.
385
Xin hãy cho tôi biết
Anh đọc loại sách nào,
Tôi sẽ nói anh biết
Anh thuộc loại người nào.
Tương tự, anh chọn nick,
Avatar, chọn màu
Cũng cho người ta biết
Trình độ anh đến đâu.
Còn còm thì khỏi nói.
Tôi tinh lắm, nhiều khi
Đọc nửa câu đã biết
Anh là loại người gì.
386
Có những cái ta biết
Từ thời trẻ, than ôi,
Đến lúc già mới hiểu.
Hiểu được thì muộn rồi.
387
Bắt đầu một ngày mới,
Nên nhớ, bằng nụ cười.
Rồi mang nụ cười ấy
Đi đến với mọi người.