61
Trong hầu hết trường hợp
Chuyện trong nhà, chuyện ngoài,
Ta phải tin bằng mắt
Chứ không tin bằng tai.
62
Gái đẹp lấy chồng sớm
Cũng là chuyện bình thường.
Bông hoa dại nở đẹp
Kho đứng lâu bên đường.
63
Việc cũng ba bảy loại,
Y hệt như con người.
Việc thú vị, làm việc
Lại chính là nghỉ ngơi.
64
Người Đức có tục ngữ,
Nhiều người biết xưa nay.
Tôi không biết sai đúng,
Nhưng đại khái thế này:
Ngày cưới cô dâu khóc,
Sau thành vợ hay cười.
Ngày cưới mà nàng cười,
Nhất định sau cau có.
65
Đồ vật cũ là vứt,
Trừ trường hợp đàn bà.
Như người ta vẫn nói:
Cũ người nhưng mới ta.
66
Sống lâu, tôi nhận thấy:
Người nói đẹp, nói hay
Dễ thành người nói dối.
Xin lưu ý điều này.
67
Làm gì cũng suy nghĩ,
Nhưng vấn đề là anh
Nghĩ, phải nên nghĩ chậm,
Còn làm, phải làm nhanh.
68
Không có gì chung thủy
Với người bằng cái nghèo.
Bạn bè bỏ đi hết,
Nó vẫn cứ bám theo.
69
Núi nào nhìn từ xa
Cũng xanh và thơ mộng.
Biển ngắm từ trên cao
Luôn hiền hòa, lặng sóng.
Con người ở xa nhau
Dễ yêu thương, cũng vậy.
Nhiều cái xấu của nhau
Vì xa nên không thấy.
70
Người ta không thể sống
Duy nhất bằng bánh mì.
Người cần thêm cuốn sách.
Người chỉ cần ti-vi.
Thanh niên cần ai đó
Để nhớ và yêu thương.
Tôi thì mong cháu lớn
Để đưa cháu đến trường.
71
Vợ chồng con năm ngoái
Về quê thăm ông bà.
Đông như một đại đội,
Tiếng cười nói vang nhà.
Bất chợt bà cụ nói:
“Vợ chồng anh lại đây.
Nghe nói nhà cũng khá,
Mà sao lại thế này?
Là ý tôi muốn nói
Có tiền mua ô tô,
Mà quần con anh mặc
Có miếng thủng rất to.”
Tôi gãi tai, im lặng,
Chẳng biết nói thế nào.
Không lẽ nói là mốt,
Quần rách, người cào cào.
May Mụ Vợ nhanh trí,
Nhảy vào cứu: “Dạ thưa.
Quần cũ của con đấy,
Nay cháu nó mặc thừa.”
Bà cụ nghe, thích lắm,
Rồi quay sang bảo tôi:
“Vợ con anh khá đấy.
Biết tiết kiệm, mà rồi
Mua quần mới cho nó,
Giá rẻ, chợ bán đầy.
Không thì nên vá lại,
Ai mặc rách thế này.”
72
Người Ý có tục ngữ:
Đàn ông mà không râu
Trông vừa gian vừa xấu,
Còn hơn cả hói đầu.
Vâng họ nói thế đấy.
Tôi chẳng hiểu vì sao.
Chắc không phải vô cớ.
Các bà nghĩ thế nào?
73
Đàn ông vì tuổi tác
Mà cảm thấy mình già.
Thôi không muốn trang điểm
Là cái già đàn bà.
74
Chỉ mất một con gà
Mà đem nhau ra tòa,
Thì quan tòa chắc chắn
Được ăn mười con gà.
Chỉ vì một chuyện nhỏ,
Loại bé như con thỏ,
Mà vợ chồng cãi nhau,
Hàng xóm được con trâu.
75
Tớ đang gặp phiền muộn.
Khuyên nhủ làm đếch gì.
Bạn bè, nói thật nhé,
Có tiền thì cho đi.
76
Bát cơm là bát ngọc,
Cũng là bát mồ hôi
Người nông dân cày ruộng
Làm ra để nuôi tôi.
Một hạt rơi xuống đất,
Một viên ngọc của đời.
Sao có thể nỡ phí?
Cúi nhặt, cháu con cười.
Cười thì cười, vẫn nhặt,
Còn nâng bằng hai tay
Giọt nắng, giọt nước mắt
Của tổ tiên đi cày.
77
Cháu mới đi chập chững,
Được ông dắt đi chơi.
Lần đầu ông dắt cháu
Chập chững bước vào đời.
Một người cực to béo,
Một người bé tỉ ti.
Thẳng hưởng mặt trời mọc,
Cùng dắt tay nhau đi.
78
Suốt đêm thơ với thẩn.
Sáng dậy mệt bã người.
Ra ban công hút thuốc,
Ngỡ ngàng vì mặt trời.
Ngỡ ngàng vì ruộng lúa,
Xanh đến nhói trong lòng.
Mấy cô gái hôm trước
Vẫn bón phân đón đòng.
Thương các cô vất vả
Lo chăm lúa nuôi người.
Thương cả mình vắt óc
Viết thơ dâng cho đời.
Nhưng ai cũng cần gạo,
Còn thơ thì chắc không.
Tự nhiên ngồi đực mặt,
Hơi ngường ngượng trong lòng.
80
Hóa ra, toàn thế giới
Đều có chung ý này:
Cách giữ bạn tốt nhất,
Có tiền, đừng cho vay.